watch sexy videos at nza-vids!

phim sex 3gp

Kho game Online, game Việt hóa 2012 cực đỉnh

Kho phim sex xem online trực tuyến trên điện thoai di động
Truyện người lớn

Nàng đã bỏ Chính, con trai lớn của nàng vào nội trú. Không phải tự nhiên Nguyệt làm thế. Chỉ có cách đó mới chấm dứt tình trạng nguy hiểm giữa Chính và nàng. Nguyên hồi năm ngoái, ba tháng hè. Mỗi sáng Nguyệt thường lội ở hồ bơi mấy vòng xong lên nằm ghế phơi nắng, đọc sách. Một hôm Nguyệt có cảm giác như có người đang nhìn trộm thân hình nàng. Liếc lên, vô tình Nguyệt thấy thằng Chính đang nhìn chăm bẳm nàng từ cửa sổ phòng nó. Vì Nguyệt mang kiếng râm, nên Chính hoàn toàn không biết mẹ mình đang bắt mình tại trận.

Chính còn lấy máy video, trỏ ống kiếng xuống mà quay cảnh bà nằm phơi thân hình tuyệt đẹp với hai mảnh vải tí hon. Đã không rầy la con thì chớ, Nguyệt còn lảm cử chỉ bày hàng ra, như đưa hai tay lên vuốt tóc để Chính thấy rõ hai chòm lông nách. Một chân Nguyệt co lên, khép háng lại, rồi duỗi ra... Cũng qua kính râm, nàng thấy rõ ràng Chính để máy xuống, và hình như đang thủ dâm, vì tóc Chính đang rung rung.

Một lúc sau, Chính không còn đứng đó nữa. Nguyệt biết là cậu bé đã "xong". Nguyệt tiếp tục đọc sách. Những hàng chữ như múa máy quay cuồng. Đầu óc Nguyệt rối tung. Lòng lâng lâng một cảm giác lạ. Nàng tự hỏi: "Bé con như Chính có thể hư dại, lầm lạc, xằng bậy, mà làm thế. Nhưng còn nàng, có bé con không? Và tại sao nằm đây khêu gợi thêm để nó phải thủ dâm? Và tại sao lòng Nguyệt thấy lâng lâng?

Nắng lên cao, Nguyệt xếp sách bước lên cầu thang, về phòng thay đồ thì gặp Chính đứng ở hành lang nhìn theo Nguyệt bằng con mắt khác lạ hơn bình thường, im lặng. Nguyệt vào phòng, khép cửa, khoá lại, ngồi thẩn thờ, mông lung, với những chuyện vừa xảy ra. Nàng có cảm tưởng như hai chân mình sắp trược xuống hố tội lỗi. Chính nàng chớ không phải thằng con trai lớn. Vì khi trở lại phòng từ hồ tắm, tại sao Nguyệt không quấn khăn hay mặc cái quần cho kín đáo, mà hơ hớ thân hình chỉ có hai mảnh vải tí hon? Để cho Chính nhìn theo không chớp mắt?

Nguyệt vào phòng, đóng cửa, còn khoá trái lại, không những sợ thằng Chính có thể thiếu suy nghĩ, bị con lợn lòng xúi dục bất thình lình mở cửa vào, xin làm tầm bậy , mà nàng khoá cửa còn lý do khác: đó là chính nàng, có thể, có thể thôi, sau 10 năm khao khát tình dục, sẽ gọi mời Chính! Nguyệt cứ mặc hai mảnh vải còn ướt nhẹp đó, nhìn vào gương soi của bàn phấn, tự nhủ: Không! Không được!

Dưới hồ tắm vang lên tiếng nhảy "rầm". Nguyệt mở cửa sổ nhìn xuống. Thằng Chính đang lội sải trên mặt hồ tắm. Thân hình nó nở nang vì bơi lội rất nhiều. Người nó dài thườn thượt. Mười chín tuổi đầu, năm thứ nhất đại học. Gương mặt nó giống cả Nguyệt lẫn Đoàn. Cái gì bắt Nguyệt cứ đứng đó nhìn nó? Nhất là khi nó đã nhảy lên bở đến ghế xếp, nằm phơi nắng, úp cuốn sách lên mặt. Mắt Nguyệt dính chặt ở phần hạ của Chính. Nàng đang là kẻ trộm nhìn rập ngoài vườn cây, định tâm thò tay bẻ một trái cấm.

Dưới kia, thình lình, thằng Chính hất cuốn sách ra khỏi mặt, nhìn lên cửa sổ phòng Nguyệt. Nó chợt thấy Nguyệt vừa vội vã rút đầu sau cửa sổ. Nguyệt nấp sau cửa sổ thật, vì vừa rồi nàng không muốn Chính biết mình cũng bất lương như nó. Thằng Chính, dưới kia, miệng cười mim mím, như thầm khoái điều gì lạ lùng, không tên, khi nó biết trên kia, có người đang nhìn lén nó...

Hôm khác, Chính đang ở trường thì tại nhà Nguyệt dùng chìa khoá riêng, mở phòng Chính ra. Nguyệt lấy làm ngạc nhiên khi Chính treo khắp phòng toàn hình của Nguyệt do Chính chụp lén bằng ớng kính Télé. Những bức hình nàng mặc bikiki trên hồ tắm. Nguyệt lục đống video, bỏ vào máy xem thử. Cũng toàn là cảnh nàng nằm phơi nắng, đọc sách trên bờ hồ.

Con Tuyết thì bồ bịch lung tung. Nó mang cả đống boyfriend về làm tình ngay phòng riêng. Còn Chính thì hình như không có. Hoặc Chính chỉ dẫn bồ đi chơi ngoài phố, ngoài các khách sạn. Chính có cuộc sống hơi yên lặng, trầm tính, chín chắn, ít ai hiểu được Chính muốn gì, thích gì. Nhưng hôm nay Nguyệt là người duy nhất, hiểu hết điều Chính muốn gì, thích gì. Nhưng hôm nay, Nguyệt là người duy nhất, hiểu hết điều Chính đang suy nghĩ. Nàng khám phá ngay trong căn phòng này của Chính, không biết bao nhiêu bí mật khiến Chính có cuộc sống trầm lặng, khó hiểu...

Bất giác, Nguyệt bỗng run lên lẩy bẫy. Nàng sợ chính mình, chớ không phải sợ thằng con trai có tà ý. Nàng thường có mặt trong phòng một mình, buổi sáng, để mơ mộng, thèm khát cả tình yêu, lẫn dục vọng. Nàng như lò lửa có thể đốt cháy một lúc mấy người đàn ông chớ không phải một. Nàng như cỗ máy nghiền có thể nuốt trững một lúc vài chục người gã thanh niên choai choai... Nàng sẵn sàng cởi tung áo quần, nhảy lên giường, mua lạc thú xác thịt, không cần suy nghĩ. Và, bên kia phòng của Chính, chính cũng thế, một mình, buổi sáng nằm với chăn gối, mộng mơ, cũng thèm khát tình yêu lẫn dục vọng. Lửa và rơm đó chỉ couch có một cái vách!

Dễ sợ hơn nữa, khi một buổi sáng. Chờ cho ông Đoàn rời khỏi nhà, Chính đến gõ cửa phòng Nguyệt. Nguyệt khoác vội cái kimono tím than đến mở cửa. Nguyệt thường thoát y khi đi ngủ, nên chiếc áo kimono là mảnh vải duy nhất che tấm thân ngọc ngà của Nguyệt. Thấy Chính cầm trên tay bó hoa, Nguyệt hỏi:
- Có gì không con?
- Con muốn mom cho con nói chuyện ít phút.
Nguyệt hồi hộp mở cửa. Chính bước vào, tự tay cắm bó hoa lên chiếc lọ ở bàn phấn, rồi rụt rè nói:
- Hôm nay là ngày cuối cùng con ở nhà này. Ngày mai con vào nội trú. Ba với con đã sửa soạn xong. Sáng nay con đến từ giã mom, để ngày mai vào trường...
Nguyệt thật sự thảng thốt. Phần bất ngờ vì Chính sắp vào nội trú. Phần vì hình như nàng sẽ nhớ nó lắm, khi Chính sẽ từ giã căn nhà này.
- Cám ơn con bó hoa. Ngày mai mẹ sẽ đưa con đi.

Việc chỉ có thế. Còn những gì Chính đã làm, đã nghĩ, sắp nghĩ, thì Chính không can đảm mở thành lời. Nên hắn đứng như trời trồng, khoanh tay nhìn Nguyệt, mà trong đầu thì nghĩ gì, chỉ có trời biết. Hắn định ra khỏi phòng, thì sẵn dịp, mời Nguyệt luôn:
- Con muốn mời mom đi ăn sáng với con, hôm nay.

Nguyệt nhận lời, bảo Chính xuống xe chờ. Nàng trang điểm qua loa, khoác chiếc áo dài màu nước biển ngồi xe Chính, đến nhà hàng. Trên đường đi, Nguyệt thấy tấm hình của Nguyệt được Chính lồng vào khuôn kính nhỏ, treo ở gương chiếu hậu. Băng ghế sau, Chính để một mớ muôn hình và băng video:
- Hình ai mà con bỏ đầy cả băng sau vậy?
- Dạ hình bồ con.
Nguyệt với tay lấy một tấm xem. Đó là hình của nàng!
Nguyệt lấy tấm khác, rồi tấm khác nữa. Cũng toàn hình của nàng. Cả hai im lặng. Nhưng đã nói rất nhiều lời.
Buổi ăn sáng diễn ra nhạt nhẽo, trầm lặng Nguyệt hỏi:
- Còn những cuốn video?
- Dạ cũng toàn quay mấy con bạn ... bồ con
- Có phải những con bạn mặc đồ tắm không?

Chính giật mình. Làm sao bà biết? Từ phút đó về đến nhà, cả hai không nói thêm gì nữa. Chính mắc cở. Nên sáng mai, sớm lắm, lúc hai vợ chồng Nguyệt còn ngủ, Chính một mình đưa valise lên xe, lái phăng phăng đến nội trú đại học. Thỉnh thoảng cuối tuần, Chính điện thoại về thăm. Chàng nói khá nhanh và tóm tắt:
- Mom khoẻ không? Con học rất khá. Có lẽ nhờ rời khỏi nhà, mà con tập trung được trí óc vào việc học...Bye!

Và cũng thỉnh thoảng, Nguyệt mở cửa phòng của Chính ra quan sát. Những bức hình của nàng trên tường không còn. Những cuốn video quay nàng tắm cũng không còn. "Có lẽ nhờ rời khỏi nhà, mà con tập trung được trí óc vào việc học." Ừ, Nguyệt tự nói, thế đi con! Đưa rơm ra xa khỏi lửa. Tốt hơn! Mẹ cũng đỡ ray rức, bâng khuâng. Vì mẹ không phải là Thánh. Chuyện đã xa rồi. Nguyệt mừng vì tay nàng không nhúng vào chàm... Chuyện đã mờ như quá khứ.... Thế mà, hai ngày qua, ba thằng bé con: Quang, Tuấn và Vinh bây giờ, đụ với Nguyệt, khi cơn sướng bốc lên, đã gọi Nguyệt bằng Má, bằng Mom. Và chính Nguyệt cũng đã gào lên "Má ra đây, con ơi, con ơi!"

Vinh đang ôm nắc tàn bạo Nguyệt. Nàng vẫn đứng một chân trên tủ giường, chân kia trên thảm hoa. Cả hai ôm siết nhau. Hai cặp môi ngất ngây, không nhả. Động tác nắc của Vinh chững chạc, không vồ vập, chắc nịch. Nguyệt sướng đến hồn phi phách tán, làm ông Đoàn trong tủ rên giùm, rất nhỏ. Ông sờ thử khúc gân ngụi của mình, nó vẫn eo xèo như con lươn chết. Vinh đã đụ giùm ông. Vinh sướng bao nhiêu, ông khoái lạc bấy nhiêu. Trên nửa tiếng phù du thì Nguyệt gỡ môi ra gào lớn:
- Chồng bé ơi! Suốt một đời, hôm nay em mới đụ đứng một chân đây. Nghe em ra cho anh nè! Có nghe không? Cứ nắc mạnh nữa đi, nhưng anh thì giữ lại cho em. Em còn thèm nhiều lần nữa, chồng bé ơi...

Ông Đoàn cho tay vào quần, bóp cặc, chịu trận. Ông thầm phục thằng bé Vinh dẻo dai thật. Con cặc nó vẫn cứng, vẫn nắc dội hung tàn vào lồn Nguyệt không dứt. Tay nó bóp vú Nguyệt như nhồi cục bột. Nguyên hỏi giọng thì thào:
- Anh muốn ngừng, xuống liếm nước lồn em một tý không?
Vinh gật đầu, rồi quỳ xuống le lưỡi liếm ráo khô miệng lồn, xong đứng dậy, đút cặc vào đụ tiếp.
- Em muốn hôn khúc gân quý của anh. Cho không? Nguyệt hỏi.

Vinh ngừng đụ, nằm sóng soải trên giường, hai chân thong xuống đất. Nguyệt quỳ lên thảm, dùng mũi hôn con cặc trắng phau,dài thong của Vinh. Nànghôn luôn hai trứng dái, chỉ thỉnh thoảng mới ngậm nhanh đầu cặc, nút mạnh một cái, xong nhả ra, quét lưỡi hai bên bẹn.

Cái lối làm tình cao tay ấn của Nguyệt là thủ đoạn làm cho địch thủ mau chết sớm. Bởi khi Nguyệt quét lang bang những vùng da non khác, đã làm tê tái cậu bé. Rồi đột nhiên, nàng còn ngoạm nhanh đầu cặc mà nút mạnh. Thằng bé rùng mình. Giữa lúc nó nhích môi Nguyệt nút tiếp, thì lưỡi nàng đã lang bang nơi khác... Đầu óc cậu bé phải thức tỉnh, phải nghĩ tới Nguyệt. Biết Nguyệt đang ra chiêu độc đáo, mà Vinh vẫn phải xin:
- Sao chị chỉ ngoạn có mấy giây rồi bỏ đi vậy? Bú mạnh cho em sướng với chị Nguyệt. Lát nữa em đền cho.

Nguyệt táp vào, gài số. Cái đầu nàng gục gặc. Cặc Vinh lúc vào xa, lúc ra tận môi Nguyệt. Vinh la thất thanh những câu vô nghĩa làm cho ông Đoàn trong tủ buồn cười:
- Đó nghe, xe tăng nó bò qua cầu kiệu rồi. Đó mía ghim ơi. Bobo quốc doanh mục bố nó hết rồi. Bác ơi. Con là cháu ngoan của bác nè. Ôi! Sài gòn, rừng xe đạp!

Vinh nói xàm chẳng đâu vào đâu. Mắt hắn trợn trắng giả. Môi chu nhọn lên. Mồ hôi vã ướt hết cổ và ngực.

Vừa bú, Nguyệt vừa ngước mắt xem người yêu bé bỏng chết từng hồi trong cơn sướng. Hình ảnh thằng Chính mặc xì líp nằm trên ghế xếp ở bờ hồ phơi nắng hiện lên. Hình ảnh Chính đang thủ dâm sau cánh cửa sổ làm Nguyệt say trong cơn bú. Nguyệt nhắm mắt. Cố đuổi đi cái quá khứ đen tối, đầy tội lỗi, dù chỉ trong tư tưởng, mà nó vẫn hiện lên rõ mồn một, từng chi tiết ... như những cú điện thoại ngắn ngủi Chính gọi về, buổi sáng:
1. Sáng nay mom có xuống hồ bơi không?
2. Hình như có một lần con bắt gặp mom đứng ở cửa sổ nhìn xuống bờ hồ, chỗ con nằm phơi nắng?
3. Con nghe Tuyết nói mom đang có một nhân tình trẻ hơn con? Vân vân và vân vân, Nguyệt quỳ như thế không mỏi, ôm c8ạc Vinh bú một cách say sưa, mê man. Làm như nàng đang ăn một bửa thịnh soạn, đắt tiền. Nguyệt nhắm mắt tưởng tượng vạn điều lãng mạn, để tim được thoả thích hoàn toàn với cậu bé 17. Mà sao vẫn có cái gì không yên, bàng bạc quanh đây. Nguyệt đang bú cặc, đang đụ cậu bé, để chồng xem. Điều đ1 chỉ Âu Châu mới có. Nên Nguyệt tận tình cho ông chồng thoả mãn.
- Chị nằm sấp, chổng đít lên, em làm cái này cho chị sướng.

Nguyệt chổng mông lên chờ. Và nàng chợt rên giọng trầm trầm khi cái lưỡi Vinh quét quanh mông đít, rồi nhét vào hậu môn nàng mà liếm. Điều này, quả Nguyệt chưa bao giờ được hưởng. Nguyệt bỗng cất giọng hỏi:
- Chồng ơi! Anh yêu em đến như thế sao? Chỗ đó dơ lắm chồng bé ơi! Ô! Sướng một cách lạ lùng lắm! Ai đó có thấy tình yêu đạp lên hết mà đi không?

Nàng gián tiếp hỏi ông Đoàn. Ông đang chu hai môi giống hệt như Vinh đang làm. Mắt ông hoa lên. Mọi vật mờ ảo. Chỉ mỗi hình ảnh cái miệng Vinh và lỗ đít Nguyệt là còn rõ. Mỗi lần rút lưỡi ra khỏi hậu môn Nguyệt là Vinh nuốt, Nuốt một cách ngon lành:
- Ngon lắm chị ơi! Ai không dám làm điều này, là chưa hiểu tình yêu. Em yêu luôn cái dơ của chị. Không tin, hôm nào có kinh, em sẽ đến bú lồn chị cho xem. Thật đó. Em không đùa đâu. Cho xứng với tình chị cho em chiều nay. Tiền bạc em chưa có. Chỉ có bấy nhiêu thôi.

Vinh nói đến đâu, Nguyệt mê man đến đó. Nàng chìm đắm trong cái sướng độc đáo. Nó không giống cảm giác được bú lồn, hay đụ. Nó lâng lâng thế nào, cứ bắt muốn ra thêm một lần nữa mới đã. Bỗng Vinh quỳ lên, đút cặc từ từ vào lỗ hậu môn của Nguyệt. Hai tay Nguyệt đấm bình bịch xuống nệm giường., hai chân lẩy bẩy, mồm la:
- Đất nước, Trời Phật ơi! Anh đút cặc vô luôn trong đó hả? Nó ..nó...đang vô đó Vinh ơi! Ôi, cha mẹ ơi...
Nguyệt bật khóc thê thảm. Nước mắt nàng chan hoà. Vừa khóc nàng vừa bặm môi, vừa nghiến răng:
- Chết em rồi chồng bé ơi,. Như thế này thì đâu cần đụ làm gì vô ít. Sướng gấp vạn, gấp triệu lần đụ anh ơi. Em không biết đâu.Khi không dạy cho người ta của mới này. Rủi người ta ghiền rồi...làm sao?

Hai tay Vinh niếu cái eo ếch của Nguyệt để lấy thế. Đằng sau, Vinh nắc ầm ầm vào hậu môn. Mỗi cái nắc làm Nguyệt la bể căn phòng. Vừa la, vừa khóc như dang bị ai tra tấn.Ông Đoàn biết vợ sướntg quá mà khóc. Hai hòn dái ông căng cứng. Tinh khí ông dồn tại đó, mà cặc thì chết thiêu. Tinh không xuất được ông tức dái như bị bò đá. Hai tay bụm hòn dái lại mà chịu trận. Ông nhắm mắt một lúc, không dám nhìn cảnh đéo nhau ngoài kia cho đỡ bị kích thích. Mà âm thanh của Nguyệt vẫn vang:
- Chúa ơi! Vô Thượng Sư Thanh Hủi ơi! Tự nhiên con thành chó cái. Có phải kiếp trước con là chó koh6ng mà kiếp này hiện nguyên hình như thế này để người ta đéo hả chúa? Con thích kiểu này hơn đụ nữa Vô Thượng Sư ơi! Ngài có bị chồng người Đức đéo kiểu này chưa? Ngài đã từng làm chó chưa hả Vô Thượng Sư? Chắc là có rồi. Bọn Đức nó dâm lắm, dâm như chồng bé của con đây!

Ông Đoàn buông dái ra, lấy tai bịt luôn hai lỗ tai cho đừng nghe thêm những lời gào la quá kích thích của vợ. Thằng Vinh cũng nhắm mắt. Không phải nó sợ nhìn cảnh Nguyệt đang quằn quại, đang day nẩy, đang lắc đầu vì chịu không nổi những cú nắc thần sầu của nó. Nó nhắm mắt để nhớ đến lần đầu tiên, khi nó đéo một nữ tu người Mỹ ở Chicago, nơi gia đình nó đến định cư, nơi nó lớn lên.

Dì Theresa. Bà mập trắng, tuổi khoảng 27. Bà rất thích dự party, nhảy đầm và cắm trại. Bà mặc áo giòng nhưng cólối sống phóng túng, hiện sinh, nhất là không tin Chúa bắt loài người phải xa lánh tình dục. Cách suy nghĩ, ănnói và sống của Dì phải nói là "loạn". Vinh làm quen với bà ở lần cắm trại hè năm ngoái khi Vinh chèo ghe phao vào trong một nhánh lạch ủa Đại hồ (Great Lake) câu cá.

Vinh mời Dì đi. Trên ghe chỉ có hai người.
- Ở Việt Nam Vinh có đi câu cá như thế này không?
- Lúc đó em còn bé, chưa biết gì, chỉ biết đi học.
- Bao nhiêu tuổi mà bé?
- Mười hai.
- Connít Mỹ ở đây, vào tuổi đó là biết hết. Không biết thì nhà trường cũng dạy cho, trai cũng như gái.
- Ở Việt Nam các thầy giáo cũng dạy cho tụi em chữ nghĩa.
- Không, dì muốn nói họ dạy sex (tình dục) cho trẻ em.
- Vâng, cái đó thì ở Việt Nam không có. Qua đây em được các cô thầy dạy rất kỹ, nhất là vệ sinh tình dục.
- Họ dạy kỹ, mà em hiểu có kỹ không?
- Hiểu chớ. Với lại tuổi này rồi, không học, tự nhiên em cũng biết. Trời đất, ủa quên, Thiên Chúa ban bẩm sinh cho mỗi sinh vật đều biết tình dục, khi họ lớn lên.
- Em được 16 chưa?
- Trên, 16 tuổi 7 tháng, em như mười bảy. Nhờ sống ở Mỹ, nên hiểu biết của em về mọi thứ, phải nói em đã 20. Em yêu nước Mỹ, yêu tất cả của xứ cờ hoa... Trai gái ở đây tự nhiên. Thích là hẹn nhau, cho nhau, rồi không vương vấn. Ngày mai có thể xem nhau như người xa lạ. I like it! Em thích thế. Tình dục được xem như món ăn, thức uống. Thèm thì ăn. Đã thèm thì ngừng...

Vinh suy diễn như một cậu Mỹ con. Dì Therasa ngồi câu cá mà trí óc vờn quyện theo một ý nghĩ gì không tên. Chỗ họ đậu nghe câu cá là một khúc lạch nhỏ vắn vẻ, đìu hiu. Nước trong xanh, phẳng lặng như tờ. Hai bên bờ là những lùm tranh nước, ống thẳng, mọc um tùm dưới những cây haoàng sứ, cây sồi, toả nhánh với lá dày rậm, che cả ánh mặt trời. Làm mọi vật ở đây tươi mát, thanh tịnh, hoang vu.

Đối thoại của hai người bỗng đi sâu vào vấn đề tình dục, một cách rất tự nhiên:
- Thế em đã gần gụi một girl friend nào chưa?
- Come on! Dì Theresa! Em gần 17 tuổi rồi mà Dì. Em không còn nhớ nổi mình đã gần bao nhiêu cô rồi đấy dì ạ. Thế còn dì? Chắc dì đi tu, nên dì chả thiết nó lắm.
- Không đúng, như em nói hồi nãy, Thiên chúa ban bẩm sinh cho mỗi sinh vật đều biết tình dục, và tình dục là món ăn, thức uống. Không nhịn ăn được thì sao dì phải nhịn tình dục? Cho nên...

Vinh trố mắt nhìn dì Theresa. Chàng thực sự không bao giờ dám nghĩ nữ tu này đã trả lời tự nhiên như thế.

Bỗng con cá đớp mồi cần câu của Dì. Dì giật lên. Một con cá lớn như cá chẽm, níu cần của Dì công xuống. Cả hai la oai oải. Vinh đến phụ đưa con cá lên. Lúc cầm con cá, vô tình tay Vinh nắm luôn tay Dì, một lúc. Họ nhìn nhau, không gỡ tay ra. Con cá rơi xuống khoang ghe, nhảy tong tong. Vinh sợ nó phóng xuống nước, chạy vội lại chụp. Hai người làm chiếc thuyền con chòng chành, suýt ngã. Dì ôm Vinh cứng ngắt. Vinh cũng choàng tay qua người Dì, giữ chặt. Không biết cả hai vô tình, hay cố ý.

Hai người đứng sát vào nhau, đối diện. Mắt nhìn mắt. Môi đối diện môi. Trên kia, tiếng những con chim lạ kêu buồn rả rich. Gió hiu hiu dưới lạch thổi lên hiền lạnh, thơm mát. Mặt Vinh bay sà rất nhẹ xuống. Hai môi Dì nở ra. Mắt Dì sụp xuống. Cằm Dì ngước lên. Mặt hơi nghiêng, chờ. Và...quanh đó yên tịnh, chỉ còn tiếng rên âm ư từ cổ họng hai người trồi lên, ray rức!

Trước khi tắt thở, con cá chẽm nằm kia còn được hân hạnh nhìn nụ hôn nồng say, da diết của Theresa và Vinh 16. Môi hai người bị dán keo! Vì nụ hôn dài trên 10 phút. Con cá chưa chết. Thỉnh thoảng cong người lên, đập đuôi một cái. Hình như nó cũng bị kích thích bởi mối tình kỳ lạ của một nữ tu và một học sinh. Hai người gở môi ra, nhìn nhau gắn bó, rồi lại ôm nhau sát hơn, chuyền lưỡi vào sâu hơn, thực hiện cái bẩm sinh trời đất ban cho....
- Lỗi tại con cá, chớ không phải chúng mình! Dì đùa khéo.
- Đúng, you are right! Không có con cá, chúng mình đã chẳng hôn nhau và ôm nhau như nhân tình.
- Dì thả con cá lại với giòng sông nhé?
- Sao vậy?
- Vì bạn gái, hay bạn trai của nó sẽ nhớ nó. Và như vậy mình không những giết nó, mà còn giết bẩm sinh của con cá bạn nó, đang dọc ngang tìm nó, không dứt!

Vinh gật đầu. Dì cúi xuống cầm con cá, vứt xuống sông. Cá lội biến dạng, thật nhanh. Nhìn theo, Dì mỉm cười thật nhân hậu. Xong ngước lên, nhìn Vinh, nói:
- Đó, theo dì, tu là thế. Làm cho mọi chúng sinh có cơ hội đồng đều tận hưởng những gì thiên chúa cho. Chặt đứt, hay chận đứng, bóp chẹt giòng sinh lực, hoặc ngăn cấm sự phát triển hồn nhiên, thiên nhiên của bất cứ sinh vật nào, đều có tội. Nói theo Vinh, tình dục là thức ăn, thức uống, không có, sẽ mất tự nhiên. Cho nên...

Dì chỉ nói tới đó, tay Vinh, hai cánh tay vạm vỡ, quàng ôm dì sát mí, rồi họ lại tìm môi, như dưới kia, những con cá đang làm tình mỗi ngày cả trăm lần. Vinh hỏi:
- Ở đây "tiện" không hả dì Theresa?
- Vào trong xa kia một chút nữa, và trên đất, có lẽ tiện hơn.

Vinh chèo thêm một quãng xa. Đến một khoảnh đất vắng, có bóng cây che, cà những lùm tranh nước chằng chị thì ngừng lại. Cả hai nhảy lên bờ, ngồi xuống trên đám cỏ. Dì Theresa tự động nằm ngửa ra. Vinh chồm theo và lại hôn say đắm....Vinh gát một chân lên nửa người phía dưới của Dì, và chàng cố ý cho đầu gối mình chạm mạnh mu lồn của Dì, đè xuống. Hơi thở của Dì mạnh hơn. Hai mí mắt Dì đóng hờ lại, chừa tí tròng trắng đam mê, như người đã tắt nghỉ. Gương mặt nữ tu hồng lên như đoá hoa. Tay Vinh gở cái khăn xanh viền trắng phủ trên tóc khỏi đầu Dì. Mớ tóc nâu bung lên, bồng bềnh trong gió nhẹ. Dì chỉ còn là thiếu nữ khát tình, không nói, nhưng gương mặt đòi hỏi găng lắm, khấp thiết lắm. Vinh lần tay mở cúc áo của mình, cởi thắt lưng của mình và quờ quạng lên ngực Theresa:
- Em cũng muốn thả "con cá" của em luôn.
- Vinh muốn thả nó đi đâu? Dì hỏi.
- Vào sông lạch của Dì. Vì nó đang bị bẩm sinh đòi hỏi.
Vinh nhìn cặp lông mày dày rậm đen nâu trên mặt Theresa, tay bóp trái vú no cứng trong chiếc áo giòng, rồi hỏi:
- Chắc "sông lạch" của Dì cũng mọc đầy hoa cỏ?
- Dĩ nhiên! Tại sao?
- Vì cặp lông mày của Dì rậm lắm. Em muốn thấy, muốn nhảy xuống sông lạch đó uống nước. Được không?

Dì trở mình, cởi chiếc áo dòng ra trước, chiếc áo lót màu trắng sau. Cặp vú đồ sộ được bọc xú chiên hiện ra. Ngực Dì trắng, mọc đầy tàn nhan. Vinh cúi xuống hôn tới tấp bằng mũi, và mắt thì liếc xuống hạ bộ của Dì trong chiếc quần xì líp. Nó vun cao lên vì đám lông nâu dầy rậm. Vinh cởi hết quần áo ra, xong cho tay cởi luôn cho Dì. Lông Dì nhiều quá. Nó mọc tràn ra hai bên bắp vế, và chạy thẳng một đường lăn quăn lên tận rốn. Vinh không cần xin phép. Nóng quá, hứng quá, nên chàng bợ đít Dì lên, đưa miệng vào liếm ngay cả khối nước lồn rỉ ra ở cửa mình tự bao giờ.

Đôi mắt xnah của Dì trợn trừng nhìn lên những chòm lát cây đại thụ. Miệng Dì há hốc khi Vinh ngậm hẳn vào hột le, nút mạnh như nút núm vú. Vinh càng bú mạnh, miệnt lồn dì càng chan chứa những nước. Vinh lại phải ngừng, liếm cho hết rồi mới lại nút hột le. Thơm quá, ngon quá Vinh chăm chỉ phục vụ. Tiếng Dì là vang cả khu rừng. Chim chóc cũng không còn nghe tiếng hót nữa.
- Oh! My God! It is great! (Trời ơi! Tuyệt trần quá!)

Hột le Dì sưng to dần, Cửa mình Dì mở rộng dần, toàn màu hồng đỏ. Vinh bú, nút cạp, táp, ăn, ngấu nghiến khoảng 20 phút, thì Dì kéo Vinh lên. Tay Dì tự động cầm cặc Vinh đâm lút vào, rồi sàng hai mông đít như cái máy. Vinh la, dì cũng la. Cả giòng sông vắng bỗng nhộn lên tiếng hai sinh vật đang ngất ngây với trận làm tình trời long đất lở! Hình như nước của Dì nhiều quá,Vinh phải tạm rút ra, lấy áo mình lau khô cho cả hai, rồi lại bắt đầu trận đụ khác. Chàng ôm hôn mặt Dì và nói:
- Có lẽ, không tại con cá, chúng mình trước sau cũng đụ nhau.
- Có lẽ! Vì khi nhận đi câu với Vinh ở khúc sông vắng vẻ này, tự Dì đã toan tính, đã rấp mưu. Nhưng có biết tại sao Dì không nhận lời đi với những người lớn tuổi, mà lại đi với Vinh không?
Vinh lắc đầu. Thực sự, chàng chỉ hiểu Dì thích đi câu.
- Đi với Vinh, bởi vì ... Dì mắc "chứng bệnh" mà hầu hết các tu sĩ, kể cả đàn ông, đều mắc phải. Đó là bệnh Pedophile! (bệnh thích làm tình với trẻ con)! Mới đây, cũng tại Chicago này, báo đăng một Hồng Y phải ra toà vì mắc tội sách nhiễu tình dục với một bé trai. Chuyện lộ liễu quá, người ta mới phải bạch hoá để làm êm dư luận. Thực ra, hằng năm, có không biết bao nhiêu vụ như thế xảy ra trong các trường mẫu giáo, khắp thới giới.
- Nhưng em đâu phải là trẻ con?
- Mười sáu tuổi mấy, được xem là trẻ con! Với lại, dù gì, Vinh vẫn nhỏ hơn Dì trên 10 tuổi. Cái cảm giác làm tình với trẻ con làm Dì khoái lạc gấp triệu lần làm với người lớn. Nếu Vinh không nhớ nổi tên các nhân tình khi đã ngủ với Vinh, thì Dì cũng chẳng nhớ nổi đã làm tình với bao nhiêu cậu bé từ tuổi 12, 13!
- Mười hai, mười ba thì đã biết gì?
- Đừng quên đây là nước Mỹ. Mọi thứ to hơn, phát triển hơn, tự do hơn, hồn nhiên hơn những nước Đông Nam Á. Có cậu 13 tuổi, mà cặc đã to hơn gấp rưỡi của Vinh! Mỗi lần đụ, lồn dì đau rát, ê ẩm. Dì không thích to, chỉ thính tình tự thâm trầm và lãng mạn như Vinh. Hình như người Mỹ không thích dài giòng. Họ thực tế. Chịu thì làm. Không chịu thì NO! Cho nên, tình yêu của họ khô khan, nhàm nhạt. Ít có khi được làm tình những nơi lãng mạn, do mình chọn như nơi đây. Nhà beat, nhà xe, trên xe... Bất cứ đâu họ cảm thấy cần là đụ. Cho nên...

Vinh ôm nắc thật cuồng bạo vào lồn Dì. Ở dưới, Dì cũng lách qua lách lại cho mép lồn chạm thật mạnh vào cặc Vinh. Dì lại gào lớn. Hai tay bóp mạnh vai Vinh. Hai chân vã thùm thụp vào đít Vinh. Rồi Dì ra, ra một mình, đơn phương bay lên cõi trời cao. Cặc Vinh vẫn nắc, nhưng lỏng le, nhu đuôi chuột ngoáy lỗ mỡ.

Lại một lần nữa, Vinh rút cặc, xuống liếm sạch sành sanh cái lồn to như cái dĩa. Nhìn lỗ lồn của Dì, Vinh có cảm giác to gấp hai cặc Vinh, cũng vào được, chớ nói chi gấp rưỡi. Vinh trườn lên, hôn môi dì, cho hai ngón vào lồn Dì móc. Được một lúc, Dì bảo Vinh cho luôn ba ngón...rồi bốn ngón. Và cuối cùng, lúc Dì ra thêm lần nữa, cũng là lúc Vinh đã thọc luôn năm ngón vào bên trong, chỉ còn nửa bàn tay ở ngoài...
- Dì đã quá Vinh ơi! Ra nhiều quá. Có khi nào Vinh thấy cả bàn tay vào hết trong lồn chưa?
Vinh há mồm, trợn mắ, lắc đầu. Chàng không tin tai mình vừa nghe câu độc đáo của Dì Theresa hỏi.
- Có như thế thực sao dì? Em không tin là lồn người ta...
- Có chứ! Đó cũng là lý do Dì mê trẻ con. Vinh móc lồn cho Dì sướng nữa đi. Hai ngón trước đi! Đó con ơi. Dì lại đang lên thiên đàng đây. Ba ngón đi con!

Vinh bặm môi. Trống ngực chàng khua thình thịch, vì chàng biết bàn tay chàng sắp được Dì cho vào hết bên trong. Mười lăm phút sau, đích thân dì lần thêm ngón thứ tư, rồi thứ năm của Vinh, cho vào hết.... Dì người lồn ra hẩy, và la vỡ trời. Hai tay Dì cầm cườm tay của Vinh, ấn nhẹ xuống. Vinh đã điếu gần như tắt thở. Bàn tay chàng vẫn ngọ nguậy. Nước lồn ướt đẵm. Miệng lồn tang hoác ra, và do dì ấn xuống, bàn tay Vinh đi dần vào, dần vào, rồi lọt thỏm. Dì bảo Vinh ngọ nguậy mạnh hơn. Dì chu mỏ, nhắm mắt, hai tay bóp hai gò vú...
- Quậy mạnh đi Vinh. Bé con ơi! Dì sướng tàn nhẫn, sướng hơn cặc vào đụ, sướng, sướng lắm con ơi. Baby!

Vinh ngọ nguậy bàn tay mà mặt khờ dại như tên Mán. Cổ tay Vinh xoay vòng. Năm ngón Vinh chụm lại. Mông đít Dì hẩy lên thùm thụp, mê man như mụ điên:
- Đưa cặc vào đây dì bú cho! Oh! Fuck me good!

Vinh vừa kê cặc vào, mồm dì táp, nhai bú mạnh đến muốn văng mất con cặc. Cả hai sướng, tận tình phục vụ cho nhau, thật lâu. Lúc Vinh cảm thấy bàn tay mỏi rã rời. Dì Theresa lại ra thêm cái nữa là ba. Để bàn tay nằm yên đó, Vinh ngắm mấy phút rồi rút nhẹ ra. Nước lồn dính nhễ nhại. Vinh đưa bàn tay lên liếm, vì nó đặc quánh, thơm như nước cốt dừa. Từ hôm đó, cứ vài ngày, Vinh lại hẹn Dì vác cần đi "câu cá". Lần thứ nhì, dì bảo Vinh bú đít Dì và đút cặc đéo từ đằng sau...


<< Lùi - Tiếp theo >>
Game MXH BeMe 3.0.1 - Thiên Đường Giải Trí
© Copyright PhimSexFull.Wap.Sh
Powered by Xtgem.com

0nline :

Hôm nay : 1
Tổng cộng : 117

phim sex 3gp

phim sex mp4

phim sex di dong

phim sex quay len

phim sex 3gp viet nam

Tag:wap sex phim sex 3gp phim sex mp4 phim loan luan 3gp phim sex di dong phim sex mobile phim sex full , phim sex quay len ,  phim sex loan luan 3gp ,clip quay len gai dai bay , clip lo hang  anh sex chau a , hinh sex asia , truyen hentai , truyen tranh sex truyen sex, truyen sex cuong hiep, truyen sex hay, truyen dam dang,truyen sex , truyen hiep dam cuong buc pha trinh,truyen sex hay, truyen lau xanh,truyen sex loan luan , loan luan me con lo hang nguoi mau

Tags: Gái Loạn Cali